Ba Yến do dự hơn nửa ngày mới quyết định gọi điện thoại cho Trần Thiên. Thật tình là cô không muốn liên lạc với anh ấy nữa, nhưng mà cô lại lo là nếu cô không chủ động liên lạc trước thì anh ấy sẽ đến nhà họ Trần để tìm cô, lúc đó lại phiền phức. Cô với cậu Hai khó khăn lắm mới tiến triển thêm được một chút tình cảm, cô không muốn vì sự xuất hiện của Trần Thiên mà phá hỏng hết mọi cố gắng của cô.
Chuông reo khoảng ba tiếng thì có người nghe máy, là một giọng nam trầm vang lên khe khẽ.
– Tiểu Yến à?
Ba Yến giữ điện thoại trong tay, mắt cô vô thức nhìn về hướng cửa sổ, giọng cô nhàn nhạt cất lên, cuộc gọi thoại bắt đầu.
– Ừ, là em.
– Biết gọi cho anh rồi, sợ anh đến tìm em sao?
– Phải.
– Miễn cưỡng gọi tới thế hả Yến? Anh lúc này thật sự chỉ muốn chạy về tìm em, tìm em để hỏi cho ra lẽ tại sao em lại vô tình với anh tới như vậy?
Ra là Trần Thiên không có ở đây, bảo sao ngày hôm đó sau khi kết thúc lễ Đạo Trần, anh ấy không tới tìm cô. Mà Trần Thiên không có ở đây thì lại càng tốt, với tính cách này của anh ấy, nếu biết cô xảy ra chuyện thì lại làm cho rối lên, mặc dù giữa cô và anh ấy chẳng còn liên can gì nữa.
Rõ ràng là anh ấy có lỗi với cô, thế mà khi gặp lại, anh ấy lại như bị mất trí nhớ, quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-hai-ky-bi-truyen/2638648/chuong-29.html