Tuyên Đức năm thứ chín, cuối cùng ta cũng đã hạ quyết tâm, đi về kinh thành. A Thát cũng đi theo nhưng mà ánh mắt ngày càng đau thương. Ta nghĩ đến hoàng đế ca ca, dù sao thì ta cũng đã quyết tâm rồi.
Ta đi đã được 3 năm, hoàng cung cũng vẫn thế không thay đổi. Ta nhanh chóng đi tìm hoàng đế caca. Hắn vẫn như vậy, vẫn phong thái nhẹ nhàng, vẫn là bộ dáng ta thích nhất. Nhưng nếu nhìn kĩ một chút có thể thấy mắt của hắn giác đã có chút nếp nhăn, trán cũng đã có vài dấu vết hằn lên của thời gian.
Chúng ta gặp lại rất là xúc động, ta khóc, hắn cũng đỏ hốc mắt. Đem ta gắt gao ôm vào trong ngực, “Liễu Liễu hư, đến bây giờ mới chịu trở về. Như thế nào lại vừa gầy vừa đen như vậy?”
Hoàng đế ca ca vẫn giống như trước đây, một mực quan tâm ta, trong ánh mắt nhìn ta cũng không còn che dấu tình yêu nữa. Hắn mang ta đến một căn phòng sát vách với ngự thư phòng. Chỉ vào tất cả những đồ vật rực rỡ muôn màu ở đây, khẽ nói với ta: “Liễu Liễu, mấy năm nay ngươi không trở về, ngay cả đến một phong thư cũng keo kiệt không chịu viết, ta chỉ có cách đem mấy thứ tìm được cất ở chỗ này chờ ngươi trở về. Những thứ này đều là để dành cho ngươi.”
Nhưng mà ta cũng không có vì nhiều của hay vật là mà có thể vui lên được, lời của A Thát giống như cỏ độc gieo vào lòng ta. Ta hỏi hoàng đế ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-dung-the-gia-chi-hoa-su/2033101/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.