Nhất thời ham vui kết thúc, khi Diệp Sơ Thần tỉnh lại thì Tần Mộ Đông đã không còn ở bên cạnh cô nữa, cô sờ sờ điện thoại trên tủ đầu giường, lấy được chính là điện thoại của Tần Mộ Đông.
Cô không có ý định xem nội dung điện thoại của anh, khi mở khóa bằng khuôn mặt, cô do dự một lúc rồi mở WeChat theo thói quen.
Ngay cột bên trong khung thoại "Em yêu" được gắn ưu tiên hàng đầu, cô nhìn thấy hai chữ "Bản nháp", bấm vào tin nhắn đang chỉnh sửa nên chưa gửi đi -- Anh có gọi món cá nấu hạt thông sốt cà chua cho em, em có muốn ăn không?
Sự ấm áp dâng trào trong lồng ngực cô, tưởng tượng dáng vẻ anh lấy điện thoại ra sau khi gọi món.
Tại sao anh không gửi nó? Anh ấy đã nghĩ gì sau khi gõ dòng này?
Cô rất muốn biết.
Cô mở cửa muốn gọi điện cho Tần Mộ Đông, lại nghe thấy trong phòng khách có tiếng nói chuyện, là một cuộc đối thoại, nhưng giống như tự nói tự trả lời hơn.
Mẹ Tần nói: “Mẹ tưởng là con nói tuổi tác nhỏ thì sẽ nhỏ hơn con một, hai tuổi, ai mà ngờ con tìm cháu của ông Diệp, thế này thì chẳng phải lệch vai vế à?"
"Tần Mộ Đông, con nghĩ là sau khi tháo bỏ dáng vẻ này thì con bé đó còn hứng thú với con không?"
"Mộ Đông, nghề nghiệp con đặc biệt, tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa, muốn tìm thì tìm một người ổn định, lần trước tìm cho con cô con gái của thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-dong/3455690/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.