Diệp Sơ Thần lên xe thì mơ mơ màng màng muốn ngủ, khi tỉnh lại đã thấy bộ quân phục rằn ri của Tần Mộ Đông đang đắp trên mình, cô đưa lên chóp mũi hít hà: "Ngày thường anh hay làm gì?"
"Huấn luyện, diễn tập, làm nhiệm vụ." Anh trả lời ngắn gọn, cô không mấy hài lòng, hỏi: "Còn gì nữa không?"
"Có chuyện gì vậy?"
Diệp Sơ Thần mím môi: "Lần trước anh ra ngoài với Lý Giai đi làm nhiệm vụ gì?"
Anh im lặng một lúc, Diệp Sơ Thần nhận ra có lẽ anh không thể nói được, cô mở miệng, chưa kịp nói thì đã nghe thấy anh nói: “Đi đón một quan chức địa phương trước cuộc họp.”
Diệp Sơ Thần chép miệng đầy vẻ không vui: "Vậy buổi tối anh ở đâu? Có phải vì trông cô ta xinh đẹp nên được ra ngoài làm nhiệm vụ với anh, lần trước em có gặp rồi, trông tư thế rất hiên ngang."
Tần Mộ Đông nghiêng đầu nhìn cô: “Buổi tối đều ở trong nhà khách, cô ấy không đẹp bằng em.”
Một câu nói ngắn gọn nhưng cũng đủ làm cho lỗ tai Diệp Sơ Thần đỏ lên, cô áp sát người hôn anh một cái thật nhanh: "Xem như anh có mắt nhìn."
*
Nhà nghỉ ven biển còn cách biển hơn chục cây số, cô nhiệt tình chào hỏi ông chủ, ông chủ là một người đàn ông trẻ tuổi, sau khi nhìn thấy Tần Mộ Đông, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, nói đùa: "Cô bé xinh đẹp, nếu tôi mà biết em dẫn theo bạn trai tới, tôi tuyệt đối không chừa lại căn phòng đó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-dong/3439777/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.