Tần Mộ Đông ở bên cạnh, cô ngồi ở ngoài cùng, Tô Hạo ở trong cùng, Tô Hạo chào hỏi cô: “Em Trần, lần trước anh say nên chưa kịp thêm WeChat của em."
Diệp Sơ Thần hào phóng đưa mã QR ra, hai người trò chuyện như bên cạnh không có ai, Tần Mộ Đông rũ mắt nhìn Diệp Sơ Thần đang chơi game, thấp giọng hỏi: "Em không chóng mặt nữa à?"
Cô buồn bực hờn dỗi trả lời: "Tôi có chóng mặt mà, nếu không thì sao phải đến bệnh viện?"
Một bàn tay to lớn huơ ngang mặt cô, sau đó điện thoại không cánh mà bay.
Tô Hạo hưng phấn: "Sếp làm gì thế, đang đánh game luôn ấy, sếp đừng lấy điện thoại của cháu gái chứ."
Tần Mộ Đông tắt điện thoại, cầm trên tay, Diệp Sơ Thần giãy dụa hồi lâu, bởi vì tiếp xúc da thịt nên gương mặt cô đỏ bừng.
Âm thanh thua trận rơi vào tai cô, cô mím môi tức giận nói: “Tôi không cần điện thoại nữa.”
“Sếp à, anh xem anh chọc cho con gái nhà người ta giận cỡ nào rồi kìa." Tô Hạo nhìn cô, “Đừng khóc, anh mua cho em điện thoại khác."
“Sao còn không nhanh chóng cảm ơn anh trai đã mua cho em một chiếc điện thoại di động mới.” Trong giọng điệu anh ta mang theo ý cười, Diệp Sơ Thần tức giận đến muốn nhảy ra khỏi xe.
Cô đang đắm chìm trong việc nghịch nghịch những chiếc cúc trên quần áo, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.
Đúng lúc đó, điện thoại di động do Tần Mộ Đông cầm rung lên, trên màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-dong/3417644/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.