Gia đình Hân Nhiên đang ăn cơm, một lúc thì Hân Nhiên nói:
- Thưa ba mẹ, năm nay con cũng đã lên cấp ba rồi, nên có thể cho con đi làm thêm không ạ?
- Đi làm thêm, mẹ để cho con thiếu thốn gì sao?- Mẹ nó hỏi khi tự dưng nó lại muốn đi làm.
- Không phải thế, tiền học giờ cũng không phải rẻ, nhất là trường tư, con thì cũng đã đăng ký học một buổi rồi, nên có gì thời gian còn lại muốn kiếm việc gì đó để làm, coi như về sau không cần phải xin ba mẹ mua đồ vặt nữa.
- Mẹ biết, nhưng ngoài xã hội phức tạp lắm, mẹ sợ...
- Nó thích thì để nó làm, chẳng lẽ lớn bằng ngần này rồi không biết làm cái gì thì người ta lại chửi vào mặt ba mẹ cho.- Ông Sơn nói với tông giọng khó chịu.
- Sao anh lại nói thế, nó lớn tướng chứ nó đã va đập gì đâu mà biết.
- Không sao đâu mẹ, chỉ là làm thêm mấy thứ linh tinh thôi mà, nếu có gì thì con xin nghỉ ngay. - Nhiên nói để mẹ đỡ lo
- Thôi, thế cũng được, nhưng đừng quá sức đó nhé, việc học vẫn là chính con ạ.
- Vâng.
- Có đi theo nó cả đời được không mà cứ lo, nó ngu thì nó chết - Ba Nhiên học hằn nói, ông vốn không thích gì Nhiên. Cũng phải thôi, vì Nhiên đâu phải con ruột của ông, ba ruột của Nhiên bỏ mẹ nó khi nó mới một tuổi để đi theo một người phụ nữ trẻ đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-cua-trai-tim/2367375/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.