Yến Lâu vừa về tới cửa hàng búp bê thì đã vùi mình vào trong giường mây mềm mại bông xốp.
Cậu hơi khinh bỉ bản thân, rõ ràng trong những việc khác thì dứt khoát quả quyết như vậy mà cứ đối mặt với Nicholas thì lại nhút nhát đến mức nói cũng nói không xong.
Như vậy không được, cậu nhất định phải…
Búp bê Nicholas đẩy đám mây, y nhìn sau gáy của cậu rồi nhỏ giọng hỏi: “Yến Lâu, em có khỏe không?”
Người đang nằm nhoài trong đám mây yên lặng một lúc rồi đưa tay ra kéo đám mây che mình lại, sau đó cậu hạ giọng nói: “Tôi, tôi ngủ một lúc đã.”
Nicholas: “… Được.”
Yên tĩnh chừng ba phút thì Yến Lâu lại ngồi dậy từ trên giường mây như không có chuyện gì xảy ra, cậu hỏi: “Bệ hạ tìm tôi có việc gì à?”
Nicholas nói: “Elena đã bị bắt, cô ta sẽ nhanh chóng bị đưa tới cho tổng bộ game sinh tồn phán quyết, ta muốn tới tổng bộ một chuyến, em có đi không?”
Yến Lâu dừng một chút rồi lắc đầu nói: “Tôi không đi đâu, chắc là Elena cũng không muốn nhìn thấy tôi đâu.”
Nicholas gật đầu, y vỗ vỗ vai cậu rồi nói: “Mấy ngày nữa ta sẽ trở lại, búp bê hình người sẽ ở lại với em.”
“Cũng không cần đâu.” Yến Lâu xoa mặt: “Mấy ngày tới tôi ở trong phòng làm việc cũng được mà, anh đi làm đi.”
Cậu nói như vậy cũng không phải có lệ với Nicholas mà là thật sự chuẩn bị ở phòng làm việc vài ngày.
Về cơ bản thì các phó bản bất thường trong cửa hàng búp bê đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-cua-hang-bup-be-trong-game-sinh-ton/1136794/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.