Edit: Teade
Beta: Hạ Y
_________
Con gái nhà người ta là áo bông nhỏ tri kỉ, con gái nhà Yến Lâu là bình nước rò điện, đã không tri kỷ mà còn đau tim, khiến trái tim người ba già như cậu vô cùng lạnh lẽo. Cậu nhìn Dorothy nhảy nhót xung quanh Louis đang ngại ngùng, miệng như pháo bắn liên thanh, hỏi đến mức Louis luống cuống tay chân, thường xuyên nhìn bọn họ bằng ánh mắt cầu cứu.
Để đứa bé đáng thương này không bị dọa, Yến Lâu chỉ đành ngăn cản: “Được rồi được rồi, Dorothy, em dẫn nó làm quen với tình hình trong cửa hàng đi.”
“Được nha!” Dorothy đồng ý rồi lôi kéo Louis định đi, bỗng nhiên như nhớ ra cái gì đó, quay đầu lại nói: “A, ba xấu xa ơi…”
Yến Lâu: “Ừ?”
Dorothy ngoan ngoãn sửa mồm ngay: “Ba ruột, ba, chủ tiệm đại nhân!”
Yến Lâu dở khóc dở cười: “Làm gì đó? Em nói thẳng đi, em như vậy tôi thấy sợ.”
Dorothy lén lút liếc mắt nhìn Louis, hâm mộ nói: “Em cũng muốn có mặt nạ, phải là màu trắng, trông phải lạnh lùng!”
Yến Lâu: … em làm khó người ba tay tàn của em rồi.
Cậu ỉu xìu đỡ trán: “Qua một thời gian nữa đi, chờ tôi rảnh đã, nếu không được thì dẫn em ra ngoài mua.”
Dorothy lập tức mỉm cười ngoan ngoãn: “Cảm ơn chủ tiệm, bọn em đi đây!”
Yến Lâu xua tay, mau đi đi, đừng có ra đề khó cho cậu nữa!
Dorothy hào hứng lôi kéo Louis đi, liếc thấy Louis đáng thương còn bị cô nhóc kéo lảo đảo, suýt lăn xuống bậc thang. Nhưng cho dù là như thế thì Louis
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-cua-hang-bup-be-trong-game-sinh-ton/1136737/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.