"Chát"
Tiếng tát chói tai phát ra từ một căn buồng xập xệ, đi ngay sau đó là tiếng của cô gái khóc nức nở, quỳ xuống dập đầu van xin:
- Thầy, thầy thương con, thầy tha cho con, thầy đừng bán con cho nhà phú ông làng bên. Thầy biết rõ mà thầy, con trai của nhà đó đâu có được bình thường.
- Lúc mày ăn chơi sa đoạ, mày cá độ, cờ bạc thì mày có nhớ đến cái nhà này không? Mày nợ nần hàng trăm quan tiền như thế, thầy có bán cả cái nhà này đi cũng không trả nổi tiền cho mày.
Người đàn ông xưng là "thầy" đó xưa cũng là một quan chánh trong làng, nhưng vì bất lương thất đức, tư lợi cá nhân nên bị tước đi quan vị, thu hồi hết của cải ruộng đất.
Còn cô con gái đang khóc lóc thảm thương dưới nền đất kia là Phạm Ngọc, con gái của bà cả trong nhà họ Phạm. Từ nhỏ đã luôn được thầy bu yêu thương hết mực, cả ngày chỉ biết ăn chơi hưởng thụ.
Tiếng khóc lóc ngày càng trở nên bi ai thì cánh cửa buồng đột nhiên bật mở, có bóng người con gái mảnh mai như sương ban sớm chạy vào:
- Thầy, thầy đừng bán chị Ngọc đi mà thầy. Con van thầy, con lạy thầy.
- Thầy cũng không muốn vậy nhưng mai chúng nó đến nhà ta siết nợ rồi, nó sẽ giết hết cả cái nhà họ Phạm này luôn con ơi.
- Con... thầy, thầy gả con đi thay chị đi thầy. Chị từ nhỏ đã sức khoẻ yếu ớt, không quen làm việc nặng, sang bên đó nhỡ chị bị người ta bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ca-nha-phu-ong/171650/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.