Cái Chi kể cho mợ nghe mà tay nó cứ vuốt vuốt giữa ngực để cơn buồn ói trôi xuống. Mợ lại giục nó mau kể cho mợ biết ngoài đó đã ra sao rồi, nó mới kể: “Dạ mợ, xác của mợ tư đã được cậu với mấy người khác kéo lên rồi. Còn xui đâu, lúc con vừa bước chân ra tới ngay đó thì cũng là lúc mọi người đang kéo cái xác ra khỏi miệng giếng…” Nó rùng mình một cái rồi cố lắm mới kể được cho mợ nghe tiếp: “Cái xác được kéo lên rồi, để nằm ngay cạnh miệng giếng. Cả người của mợ tư lúc đó đã ướt sũng, đầu tóc cũng bị rối tung lên, phần tóc thì che nửa mặt, phần thì quấn quanh cổ mợ tư do cũng đã quá ướt rồi. Cũng không biết mợ tư đã chết bao lâu mà da tay, da chân đã co rút lại, còn nhăng nheo nữa, môi của mợ ta cũng bị y như vậy. Nhìn cái xác trắng bệch… giờ nhớ lại mà con chỉ muốn ói thôi…”
“Mà mợ cũng thấy mà, xác của mợ tư bị treo như vậy có phải lạ lắm không?” Nó quay qua thắc mắc với mợ. Mợ đáp: “Ừ, mợ thấy cũng khó hiểu. Thử hỏi ai mà vừa đỡ vừa treo được cái xác người như vậy trên giữa miệng giếng chứ, có cho là hai người đàn ông khỏe mạnh, một người đỡ một người cột thì cũng khó lòng làm được với cái giếng sâu vậy. Giếng đó cũng sâu tầm ba bốn thước chứ ít đâu.” Cái Chi nghe mợ nói xong càng cảm thấy khó hiểu hơn, mà nó như chợt nãy ra một ý: “Không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943490/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.