Khi bà và mợ vừa mới từ xa đi đến thì đã nghe được tiếng tranh cãi giữa quan huyện và thầy Tư. Chuyện mà họ đang tranh cãi đại loại là việc quan muốn suy xét thêm về vụ lần này trong khi phía thầy Tư thì đốc thúc cậu nhanh tiến hành tang sự. Bà vừa đến cũng vừa hay là lúc thầy Tư quát lên: “Mau! Mau để ta tiến hành lập đàn rồi chôn cất để giải thoát linh hồn của mợ tư khỏi bị xâu xé bởi con quỷ. Nếu không nhanh, đợi con quỷ hấp thụ hết linh hồn của mợ tư sẽ càng lộng hành thêm.”
Trong lúc cậu vẫn chần chừ thì thêm bà cũng đi tới và lên tiếng đốc thúc: “Nhanh, nhanh để thầy Tư làm phép trấn áp con quỷ đi con.” Bà đốc cậu mà cậu mà giọng điệu như khẩn thiết, trông thấy đôi mắt thâm quầng, bộ dạng tiều tụy dần mất hết sức sống của bà làm cậu xót trong lòng lắm. Cậu cũng tin thầy Tư lo gọn được vụ này, sớm trấn áp được con quỷ hoàn toàn mà trả lại bình yên cho căn nhà này. Phần nữa cậu càng muốn hơn là bà có thể ăn ngon, yên bụng yên dạ mà ngủ thẳng giấc mỗi đêm. Bởi vậy cậu cũng không nghĩ gì thêm nữa, chỉ đành cáo lỗi với quan mà làm theo lời thầy Tư: “Dạ bẩm quan, chắc chuyện nhà tôi cũng chỉ nhờ quan tới đây thôi, phần còn lại nhà tôi sẽ tìm cách tự lo liệu. Thành thật cáo lỗi với quan huyện vì đã tốn nhiều thời gian ở đây ạ.” Cậu lại khom người kính cẩn: “Để tạ tội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943481/chuong-24.html