Con cú phía sau vườn cũng đã ngừng kêu từ lâu, nhường lại là tiếng của lũ ếch nhái đang kêu vang cả lên. Tiếng kêu của chúng cùng cái khí lạnh bất thường giữa trời đêm mùa hè chỉ càng làm cho không gian thêm não nề, u ám, đặc biệt là nơi cái giếng trong khu vườn, một không gian có thể giết chết sự gan dạ của bất kì người đàn ông cao to nào.
Chắc cũng có thể gọi là may mắn phần nào khi đã hơn nửa canh rồi nhưng mọi chuyện vẫn êm xuôi, từ sau lúc buổi lễ được thầy Tư tiến hành, thầy đốt nhang, rung chuông, đọc thần chú rồi dán bùa, không có điều ma quỷ hay kì lạ gì xuất hiện, lâu lâu thì có một cơn gió nhỏ thổi qua làm tắt vài ngọn nến nhưng mà nhìn chung thì phần còn cháy cũng gần hơn hai chục cây, cứ cái đà này thì cũng sẽ sớm qua đầu canh tư, rồi mọi chuyện cũng sẽ bình yên thôi. Cứ khoảng vừa lúc ba nén nhang vừa tàn quá nửa cây thì thầy Tư lại từ gian phòng đi ra để thắp ba nén nhang mới, thầy lại rung chuông, rồi đọc thần chú giống như lúc đầu buổi, thầy lập lại cũng đã mấy chập rồi nên một chuyện vẫn đang rất bình yên.
Thấy cũng khá ổn rồi nên cậu mới nói với bà: “Thôi mẹ vào trong buồng nằm nghỉ lưng đi, có sợ thì vợ con cũng cùng vào với mẹ. Ở đây để mình con trông được rồi, sắp tới đầu canh tư mà không có gì rồi nên mẹ chớ lo thêm.” Ông thì đã vào trong từ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943477/chuong-26.html