Chẳng hiểu trùng hợp hay cố tình, buổi sáng cậu Thành vừa về là buổi chiều cô Cẩm Anh sang chơi.
Cô mua nhiều quà lắm, biếu cho mọi người trong nhà chỉ còn cậu Thành là chưa thấy mặt mũi đâu, cô muốn đưa món quà tận tay cậu.
Cô Cẩm Anh mê cậu Thành lắm, luôn nhắc khéo cha cô chuyện cưới hỏi giữa cô và cậu, nhưng ngặt nỗi cậu Thành luôn ậm ừ tỏ ý không ưng, mỗi lần ông hội đồng nhắc đến chuyện lấy vợ là y như rằng cậu lại bỏ lên tỉnh vài tuần có khi gần cả tháng trời.
Mọi người trong nhà ai hội đồng Lâm ai cũng quý cô, nhưng chỉ riêng cậu Minh luôn tỏ vẻ khó chịu, mặt bí xị mỗi lần cô Cẩm Anh ghé chơi.. bởi cậu Minh biết cậu của mình không ưng cô nên thành ra cậu cũng thấy ghét.
- Thằng ba đâu sao không thấy ? Gọi nó ra nói có cô Cẩm Anh ghé chơi này !
Ông hội đồng rất vừa ý cô con dâu tương lai này, ngồi tự nãy giờ không thấy bóng dáng cậu ba.. ông gằn giọng gọi to.
Người làm trong nhà sợ quýnh quáng chạy đi tìm cậu. Thằng Tèo người hầu thân cận bên cậu chạy đến gõ cửa phòng nhưng mãi không thấy ai hồi đáp, nó có chút lo lắng mở nhẹ cửa ngó vào... trong phòng không thấy ai cả.
- Dạ thưa ông ! Cậu ba... cậu ba không thấy đâu thưa ông..
- Thiệt tình cái thằng !
Nhà đang có khách ông hội cũng không mắng mỏ gì nhưng bà cả ngồi cạnh biết rõ ông đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba-muon-bo-chong/3036565/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.