Ở trên Sài Gòn nhận được thư của mấy đứa người làm, nét chữ nguệch ngoạc nhìn là biết bọn nó nhờ nhóc Minh viết dùm, cậu đọc xong thì cũng cố tranh thủ làm xong việc sớm rồi về.. chỉ mong gặp được cô hai, đã lâu lắm rồi cậu không thấy cô, cậu nhớ cô lắm.
Ngồi trên xe cậu đã ngủ gật từ khi nào chẳng hay, chắc do làm việc nhiều chẳng có thời gian nghỉ ngơi.
Về đến nhà thì cũng đã chiều tối, nhóc Minh chạy đến ôm lấy cậu ba, nhóc nói đủ điều, nói không ngừng nghỉ.. nhưng cậu ba đang mệt cũng không có sức để giỡn với nhóc.
Sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt cậu, cô Mai thấy vậy tinh tế ra hiệu cho chồng ẩm nhóc Minh đi về phòng ngủ, để cậu ba về phòng nghỉ ngơi.
Bà Ngọc cũng kêu bà Năm pha cho cậu ly sữa, bà sợ cậu suốt mấy tiếng ngồi trên xe về không ăn gì sợ cậu đói.
Cậu về phòng thì không đi nghỉ liền mà lấy đồ đi tắm, dưới tiết trời lạnh lẽo cậu vẫn không ngần ngại hay chần chừ mà liên tục múc nước xối nước lên người. Tắm rửa xong cậu mới về phòng ngủ.
Tự nãy giờ nghe tin cậu Thành về nhưng không thấy ông hội đâu, hóa ra ông đang ở trong phòng nằm đấy mà không ra, việc cậu không chịu lấy cô Cẩm Anh khiến ông giận lắm, nỗi giận ấy đến giờ vẫn chưa hề nguôi ngoai.
- Cậu Thành về rồi đấy ông.. dạo này cậu ốm quá, chắc lại tham việc mà bỏ bữa !
Bà cả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba-muon-bo-chong/3036558/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.