Tấn Tuyên tức tốc chạy về khách sạn, trongtích tắc mở cửa ra, tim anh đập dữ dội, cứ nghĩ đến việc Vu Tiệp ởtrong đó là tim anh lại bắt đầu run rẩy.
Tấn Tuyên hít một hơi thật sâu, khẽ đóng cửa lại rồi bước vàophòng.
Trên chiếc giường trắng tinh, gương mặt đáng yêu ấy hiện rõ trong tầmmắt anh, Vu Tiệp ngủ rất ngon. Khoé môi Tấn Tuyên nhướn lên, khẽ thayđôi dép dùng một lần của khách sạn rồi tiến đến gần giường. Cẩnthận ngồi xuống, tham lam ngắm nhìn người con gái đã khiến anh nhớnhung bấy lâu. Cô gầy đi, cằm cũng nhọn hơn, quầng mắt càng sâu hơn,nhưng làn da vẫn mịn màng quyến rũ, gương mặt thanh tú đáng yêu. TấnTuyên đưa tay định vuốt ve, nhưng khi gần chạm vào mặt cô, anh bỗngdừng lại.
Tấn Tuyên rụt tay lại, chau mày, đứng lên, cơ thể anh giờ toàn mùi mồhôi và cả bụi bặm ngoài kia, sao có thể làm ô uế cô được.
Tấn Tuyên vào phòng tắm còn Vu Tiệp vẫn say sưa trong giấc mơ.
Tấn Tuyên hất mái tóc ướt đẫm, ra khỏi phòng tắm, trên người đãchoàng một chiếc áo khoác rông.
Anh hơi gấp gáp, một khát vọng nào đó đang bám riết lấy anh, khôngthể đợi đến khi tóc sấy khô. Tiểu Tiệp, Tiểu Tiệp chỉ thuộc về anh,đôi mắt dài của anh ngắm nhìn gương mặt thuần khiết ấy, nỗi khaokhát dần cháy bỏng, anh thật sự nhớ cô quá rồi.
Tấn Tuyên chui vào trong tấm chăn ấm áp của Vu Tiệp như một con cá,khẽ ôm cô vào lòng, anh có thể không cần đợi nữa không?
Vu Tiệp bỗng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156136/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.