Tối đến Takemichi chủ động ôm ấp hắn, Mikey cũng chỉ ôm lại chứ không có hành động gì là quá đà. Anh là do mệt nên không muốn làm, chứ nếu bình thường đã phang cậu sập giường.
Takemichi cảm thấy công sức bản thân kì cọ hơn một tiếng đồng hồ trong nhà tắm, dùng hết gần một nửa chai sữa tắm mà giờ hắn không thèm đếm xỉa. Thôi thì coi như số cậu xui.
Cả hai cứ thế ôm nhau ngủ. Đêm ấy cậu mơ thấy một giấc mơ, hình bóng trắng lập loè ở phía xa trong đêm tối, Takemichi vươn tay chạm vào, cảnh trước mắt là một bãi đất, phía xa có gốc cây to lớn. Hình ảnh bắt đầu mờ dần, rồi đột nhiên cảm thấy bị ngã xuống, cảm nhận rõ đau điếng.
Takemichi bật dậy, thở hồng hộc, nhìn lại đã thấy bản thân đang dưới nền. Thiếu niên đứng dậy, đem chăn lên giường, bắt gặp Mikey dang hai tay hai chân, một mình chiếm hết giường.
Cậu gọi nhỏ để người kia thức, không được đành quát to
"Mikey-kun!!!"
"Hả? Ai? Làm sao?" Anh đang mớ ngủ, chống một bên tay dậy
"Mày ngủ kiểu gì vậy!? Đạp tao xuống giường đó!!"
Mikey nhìn đầu tóc thiếu niên bù xù, áo lệch sang một bên vai, liền cười. Bản thân cũng nhanh chóng nhích sang một bên cho Takemichi.
Cậu giở thói hờn dỗi, nằm cách xa hắn, không thèm quay mặt vào
"Làm sao phải nằm xa vậy? Dịch vào đây."
Cậu không thèm nghe, lại bị đá xuống nền một lần nữa
"Mày làm trò gì vậy!? Nhẹ nhàng không được sao!? Mông bầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mitake-song-song/2603695/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.