Kết quả ngày hôm đó trở về, đúng lúc cha Lâm và mẹ Lâm về nước sớm.
Tại cửa Lâm gia, bốn người chạm mặt nhau.
Lâm Hoài vô cùng hưng phấn, giới thiệu với cha mẹ: “Đây là người anh em tốt nhất nhất nhất nhất nhất nhất a! So với anh em còn tốt hơn!”
Lại giới thiệu với Hứa Lai: “Đây là cha mình, đây là mẹ mình.”
Hứa Lai luôn cảm thấy, ở cha mẹ Lâm Hoài có điều gì đó không đúng lắm, nhưng quả thật có chút chột dạ, cũng không dám nhìn thẳng họ, chỉ ấp úng chào hỏi, quay người muốn đi, thế nhưng cha Lâm vẫn mời cậu vào nhà.
Mẹ Lâm cũng chưa sắp xếp lại hành lí, ngồi xuống thì liền nhìn thật kỹ đứa con trai của mình.
“Tiểu Hoài, miệng của con làm sao vậy?” Miệng con trai sưng khác thường.
Lâm Hoài có chút xấu hổ, nhưng trước đó Hứa Lai đã nói với cậu, chuyện đi chơi hôn hôn hôm nay là bí mật của hai người, cậu phải đảm bảo không được nói với người khác.
“A…” Lâm Hoài không biết nói dối sẽ cắn môi không nói lời nào, nhưng trên mặt không kiềm chế được lại cười đến say mê.
Mẹ Lâm sắc mặt trầm xuống, muốn nói gì đó với Hứa Lai lại bị cha Lâm ngăn lại.
Hứa Lai trong tình cảnh quẫn bách xấu hổ, trong đầu là một mảng hỗn loạn, chính cậu cũng không biết, tại sao lại cùng Lâm Hoài cứ hôn mãi như vậy, thật sự rất muốn rất muốn, thậm chí còn muốn …. (Đem ngta ăn sạch hả cục cưng *che miệng cười*)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mit-uot/2381885/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.