Bởi vì sự chú ý ở trong nước đối với Lâm Hoài ngày càng nhiều, người đại diện của Lâm Hoài đã thương lượng với cha mẹ của cậu, để Lâm Hoài về nước phát triển sự nghiệp hai năm. Cha Lâm và mẹ Lâm đều vui vẻ đồng ý.
Nhưng vì sự nghiệp của họ tương đối lớn, nhất thời không thể về nước, Lâm Hoài cùng với người đại diện về trước.
Vẫn là thành phố S, rời khỏi đây sáu bảy năm, thay đổi nhanh đến nỗi không nhận ra nữa.
Lâm Hoài vịn vào cửa sổ xe, nhìn một hồi lâu, cho đến khi nhìn thấy khu bảo tàng được cha cậu thiết kế, mới xác nhận là đã thực sự trở về thành phố S rồi.
Nán lại ở nước ngoài lâu rồi, trở về hơn nửa ngày thì liền muốn đi ăn đêm tại các sạp hàng, các quán ăn đêm của thành phố S rất nổi tiếng.
Bản thân người đại diện cũng muốn ăn, tiện thể nghe theo lời Lâm Hoài cùng đến khu chợ đêm. Lâm Hoài thấy cái gì liền ăn cái đó, ăn từ lúc chợ đêm mở cho đến 11h đêm vẫn không thấy đủ (=A= dạ dày cháu nó làm bằng bê tông à?)
“Đi thôi, tiểu Hoài!”
Lâm Hoài lắc đầu, cậu còn chưa được ăn cá viên thơm cay mà.
Hiện tại, vóc dáng cậu cũng rất cao, chân dài đi rất nhanh, người đại diện thương cho mấy chú bán hàng đang chậm chạp chạy đuổi theo sau cậu.
Cuối cùng, cậu cũng nhìn thấy rồi, cách đó không xa có một sạp hàng bán cá viên, cậu chạy tới, nhếch miệng cười đắc ý, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mit-uot/2381881/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.