Cô mệt mỏi thả tầm nhìn ra ngoài nơi xa xăm vô định.
Ánh mắt lắng sâu một nỗi buồn khó nói, khó tả.
Nơi cô nhìn có những tòa nhà vụt qua, có những đám mây trắng xinh đẹp nô đùa, có màu trời xanh thẫm mà cô thích nhất. Nó đẹp, đẹp đến u sầu, đẹp đến rơi lệ…
Ánh đèn đường đã tắt, xung quanh chỉ bao quanh màu xanh dịu nhẹ ấy.
Gió nhẹ nhàng hắt vào cabin mùi náo động của sáng sớm, tiếng gió nhẹ nhàng như tiếng cười khinh nhạo số phận của cô.
Cô buông lỏng mí mắt, thế giới xung quanh chợt bao phủ bởi một màn đen vô tận.
Gò má còn ướt lại chút buồn chưa lau khô thoáng chốc bị gió mùa đông hong lạnh, vẻ hồng hào vốn có không còn.
Anh đang lái xe, ánh mắt chợt mang theo chút gì đó chua xót quay sang nhìn cô.
Cô nằm đó, không cười, không nói, chỉ im lặng theo hơi thở.
Dáng vẻ hằng lên nét thương đau.
Không biết cô đang nghĩ gì, cảm thấy ra sao…
Đột nhiên anh cảm thấy chút day dứt, chút đau xót vướng bận tâm trạng.
Anh bật lò sưởi trên xe, đồng thời đóng cửa sổ.
-Cô ngủ tí đi. - Giọng anh nhẹ nhàng vang lên giữa khung cảnh im lặng.
Bánh xe lướt đi trên đường, trả lại cho nơi này một buổi sáng bình yên vốn có.
*Tại một chung cư cao cấp.
Cô được đánh thức ở bãi đỗ xe, rồi anh bế cô lên phòng vì cô lại chợt sốt nặng.
Anh chăm sóc cho cô, nấu ăn cũng vì thế mà mua sách học.
Thiên Tường cũng hằng ngày đúng 8 giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/missing-someone/128591/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.