Minh cúi đầu, một giọt nước mắt nóng hổi tuôn ra, thấm nhanh vào áo anh. Nhã cảm nhận được, vội dùng hai tay nâng mặt đẩy cậu ra đối diện với mình.
Minh đưa tay lên lau nhanh nước mắt, cảm thấy bản thân lúc này thật yếu ớt, vô cùng khó coi. Còn đâu hình ảnh của cậu trước mặt Nhã nữa chứ!
Nhã không hiểu tại sao cậu lại khóc, chẳng lẽ do anh vừa làm sai điều gì?
Đành lần nữa ôm chầm lấy cậu, nhỏ giọng nói vào tai:
- Xin lỗi!
Lời vừa dứt, tay Minh liền túm chặt lấy áo anh, vùi đầu vào ngực anh mà khóc một trận. Cậu thật sự không phải kẻ yếu đuối, nhưng không hiểu tại sao. Chỉ một câu xin lỗi của anh, liền có thể khiến cho tường thành của cậu lập tức sụp đổ.
Cứ như vậy mà khóc cho thỏa, đến khi mệt rồi thì ngủ thiếp đi. Nhã nhẹ nhàng đỡ cậu nằm xuống, lau nhẹ giọt nước còn vương trên mi mắt. Anh đưa tay sờ nhẹ lên mặt cậu kiểm tra thân nhiệt, vẫn còn sốt cao.
Nhã nhìn sang phía giường của mình, quyết định đi đến, đẩy chiếc giường lần nữa sát lại chỗ giường cậu. Chỉnh chăn lại cho gọn gàng, sau đó thì nằm xuống ngay bên cạnh.
Minh đã uống thuốc, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. Vẫn ngủ mê man, lâu lâu thì ngồi dậy uống chút nước, rồi lại nằm xuống ngủ tiếp.
Nhã nghiêng người, đặt tay lên mặt người thanh niên đang ngủ say bên cạnh. Nhìn từng đường nét trên khuôn mặt.
Mắt, mũi, môi, từng nét vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-yeu-nhau-tu-kiep-nao/2531245/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.