Nguyễn Nhã tuy được Mạnh Bà phía sau giúp đỡ, cuộc sống cũng không có mấy phần khó khăn, nhưng hắn lại luôn trải qua ngày tháng sống trong cô độc.
Một kẻ không có trái tim, không có tình cảm, mọi thứ vui buồn đều do kiếp sống trước đây giúp nhận thức được. Hắn không thể chết, cũng không già đi, cả đời dù có sống cùng người khác, đến một lúc, cũng phải trơ mắt nhìn họ rời khỏi cõi đời. Vì vậy, luôn âm thầm sống tách biệt với mọi người, cũng không muốn thân thiết với bất cứ ai. Lặng lẽ ngày ngày tìm kiếm một người có khuôn mặt giống Lạc Minh.
Nhưng ông trời đâu cho hắn toại nguyện, mãi đến khi gặp được cậu, cũng là lúc người kia đã ở tuổi xế chiều.
Lạc Minh chuyển kiếp thành một vị địa chủ họ Trương giàu có. Nhà cửa, ruộng vườn có nhiều nhưng lại sống cảnh độc thân, không con không cái. Luôn bị dằn vặt bởi những giấc mơ kỳ lạ lặp đi lặp lại mãi. Những khi rảnh rỗi thì làm việc thiện giúp đời, không thì ra đồng coi dân gặt lúa.
Nguyễn Nhã đến nhà xin làm thằng ở, cộng thêm giỏi võ nên ông ta rất quý coi như người thân trong nhà. Nhưng số phận sớm đã an bài, không thể tránh khỏi việc phải nhớ ra chuyện của kiếp trước. Vào một ngày, có một bà già mù đến nhà xin nước. Vốn địa chủ Trương là người nổi tiếng thương người, thấy bà cơ cực liền cho người giúp đỡ.
Bà ta tuy mù, nhưng là người tu đạo, chỉ cầm tay lập tức biết ông có ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-yeu-nhau-tu-kiep-nao/2531232/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.