DỊCH: MIN
5h40 phút, Hoắc Kiêu gõ cửa phòng ngủ: “Ra ngoài ăn cơm.”
Hôm nay anh làm cá trụng, ngoài ra còn xào thêm một món rau.
Mấy phút sau, trong phòng truyền tới tiếng bước chân lẹp kẹp.
“Thơm quá đi!” Vương Nhược Hàm đi ra, đôi mắt to trong hít hà cảm thán, ngồi xuống ở một bên bàn ăn, vẻ mặt hệt như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Trông cô giơ đôi đũa về phía món cá trụng đầy ớt cay, Hoắc Kiêu vỗ lên tay cô, ngăn cản nói: “Ăn hai miếng rau lót dạ trước, cả ngày không ăn gì rồi.”
Vương Nhược Hàm rụt tay lại, xoa lên chỗ bị anh đánh hơi hồng lên, kéo dài âm cuối “Ờ” một tiếng.
“Ấy Hoắc Kiêu.” Vương Nhược Hàm cắn đũa, ngước đôi mắt tròn xoe nhìn anh, thành khẩn hỏi: “Có thể đi mua chút rượu không, nhiều món nhậu thế này, tôi muốn uống rượu.”
Vốn định mở miệng từ chối, nhưng Hoắc Kiêu nhìn cô một lát, vẫn không nhịn được, anh giơ tay lên: “Đi theo tôi.”
Vương Nhược Hàm đi theo Hoắc Kiêu vào phòng sách, thấy anh mở ngăn tủ ở dưới cùng nhất, sau đó lôi chồng sách bên ngoài ra, bên trong thùng giấy lại toàn là rượu.
“Đậu xanh.” Vương Nhược Hàm ngồi quỳ trên mặt sàn, kéo chiếc thùng ra nhìn trái ngó phải, rất nhiều nhãn hiệu cô đều không nhận ra.
Đúng là không nhìn ra đó, tên nhãi Hoắc Kiêu này đúng là có giấu giếm sâu thật.
Vương Nhược Hàm lấy một chai rượu tây có vẻ ngoài đẹp mắt tỉ mỉ quan sát, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-yeu-nhau-di/3549449/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.