🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

DỊCH: MIN



Hoắc Kiêu bị cô nhìn nổi hết cả da gà lên: “Cái gì?”



Vương Nhược Hàm cố ra vẻ thần bí: “Tôi hiểu rồi.”



“Cô hiểu gì chứ?”



“Chỉ là tôi hiểu rồi thôi.”



Hình như Hoắc Kiêu có thể hiểu, thế nhưng lại không thể nói rõ ra được, anh lắc đầu, đứng dậy nói: “Tôi về phòng đây, cô ngủ sớm đi.”



Anh tắt đèn ở phòng khách, sau đó là tiếng cửa phòng sập khóa, Vương Nhược Hàm ôm chiếc gối vào trong ngực nằm về chỗ cũ.



Cô xoay mặt vào lưng ghế sô pha, nhưng không buồn ngủ, vẫn đang mở mắt suy nghĩ chuyện gì đó.



Nhà hoa của ba tháng trước, có một cô phù dâu núp trong một góc nước mắt nước mũi sụt sùi gặp được một vị khách nam tâm trạng cũng đang tụt dốc mắng người như hát hay.



Tâm tình lúc ấy của hai người họ có lẽ không khác nhau mấy, đều là người lưu lạc nơi chân trời.



Vì không biết tên và thân phận của đối phương, cho nên không hề băn khoăn, ngẫm nghĩ dù sao cũng chỉ là người qua đường, rất nhiều lời đều buột miệng nói ra hết.



Trên chiếc cầu kính lưng chừng núi, hai người sợ cao không thể không có tiếp xúc cơ thể lần đầu tiên theo đúng nghĩa.



Giây phút tới cần đến hai người đều thở phào một hơi, nhìn nhau rồi bật cười.



Tay nắm tay trái tim đập nhanh bởi vì nỗi sợ hãi với độ cao, hiệu ứng của ciếc cầu treo đã sớm biến mất, thế nhưng bắt đầu từ giây phút ấy, tâm tình lặng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-yeu-nhau-di/3549447/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mình Yêu Nhau Đi
Chương 22: TINH CẦU THỨ HAI
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.