DỊCH: MIN
Hoắc Kiêu trả lời lại 6 dấu chấm câu, ý thức được mình không đấu lại được người phụ nữ mồm mép lanh lợi này, anh chuyển chủ đề: Tan làm rồi à?
Vương Nhược Hàm: Đúng rồi.
Hoắc Kiêu: Chơi game không?
Câu này đã gãi đúng chỗ ngứa, nhưng Vương Nhược Hàm lại cứ tỏ vẻ cẩn trọng nói: Hả…Nhưng mà bây giờ hơi muộn rồi.
Hoắc Kiêu: Vậy thì thôi.
Lúc này Vương Nhược Hàm hoảng lên, tốt xấu gì cũng ra vẻ tranh thủ một tí chứ, cô vội vã sửa miệng: Hình như cũng có thể chơi được hai ván nữa.
Hoắc Kiêu: Lên.
Sau khi tiếng “timi” trong veo vang lên, Vương Nhược Hàm tiến vào phòng trò chơi, chấp nhận lời mời tổ đội từ Hoắc Kiêu, đồng thời bật tai nghe và mic lên.
Hoắc Kiêu cũng bật mic, nhưng nửa ngày không nghe thấy anh nói chuyện, Vương Nhược Hàm nghĩ có lẽ là do anh bị đau răng nên không muốn nói.
Thấy trên lầu chọn xạ thủ Marco Polo, Vương Nhược Hàm cũng lấy một phụ trợ Dao, đôi phụ trợ xạ thủ này nếu phối hợp tốt với nhau, trong đối tuyến phát dục và đoàn chiến đều có ưu thế rất lớn.
Đại chiêu của Dao “Đứng một mình trên núi” (Thực ra cái chiêu này là tung vòng bảo vệ cho nhân vật),có thể bao phủ trên người đồng đội, đồng thời hình thành một vòng bảo vệ, cô cũng thả lỏng một tay để ăn mì.
Hoắc Kiêu vẫn đi trên đường giữa, chọn một tướng sát thủ là Tư Mã Ý. Coi như Vương Nhược Hàm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-yeu-nhau-di/3549437/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.