3.
Tuần tra trên núi thực sự là một công việc rất nhàm chán, ngày này qua ngày khác ở nơi không có người ở, chỉ có gió cát, tuyết mưa, có linh dương cùng bò hoang Tây Tạng chạy qua, nhưng nếu không có chúng tồn tại, thế giới nơi đây sẽ một mảnh yên tĩnh.
Ban ngày còn tốt nhưng ban đêm lại càng khó khăn hơn, nhiều khi không tìm được chỗ thích hợp dừng chân chỉ có thể ngủ tạm trên xe. Để tiết kiệm xăng, suốt đêm không thể bật điều hòa, trời lạnh đến tàn nhẫn cũng chỉ xuống xe chạy vòng vòng quanh xe từ tối đến rạng sáng.
Liền Khải cười ha hả kể cho Ôn Hạ về những chuyện xảy ra trong quá trình tuần tra, Ôn Hạ cười không nổi, chỉ cảm thấy đau lòng.
Đúng vậy, trong thời kỳ thịnh vượng này, vẫn luôn có người đứng lên để bảo vệ bình yên cho cao nguyên.
Ôn Hạ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao, những ngôi sao rất sáng, thời tiết ngày mai nhất định sẽ rất đẹp.
Kha Liệt ngồi dưới bầu trời đầy sao, bả vai bị thương đau nhói, anh ta đang dùng sức quấn băng gạc, còn chưa kịp buộc chặt đã lại rơi ra.
Liền Khải vào trong lều, Ôn Hạ đi tới, đứng phía sau lưng Kha Liệt nói: "Để tôi tới giúp cho."
Kha Liệt luôn luôn chỉ có một biểu cảm, gật gật đầu, mở miệng nói: "Cám ơn".
Ôn Hạ động tác thuần thục xử lý miệng vết thương, giống như không cảm nhận được cơn đau. Lúc Kha Liệt cắm tai nghe vào di động, âm nhạc bay bổng nổi lên, là một bài hát tiếng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-xuyen-co-tri-ha/1119912/chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.