Chúng hạ nhân bị khí thế trên người Nhan Nhiễm Tịch dọa sợ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám lộn xộn.
Thời điểm thật sự không được nàng sẽ để Tiểu Kim ra tay, mặc kệ thế nào nàng cũng không là người chịu thiệt .
không khí khẩn chương kịch liệt, Nhan Nhiễm Tịch vẫn một bộ dáng tùy ý, Dạ Bảo Bảo là một bộ dáng mê mang, tổng thể mà nói không có một tia khẩn trương, trái lại đối phương, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai mẹ con bọn họ, tay không tự giác nắm lại, tim đập thình thịch, bọn họ không hiểu, trước mặt họ rõ ràng chính là hai người tay trói gà không chặt nhưng bọn họ cảm thấy chỉ cần mình tiến lên một bước, không khí liền loãng một chút, cuối cùng trở nên hít thở không thông, không khí như vậy bọn họ vô lực thừa nhận.
Thấy tình huống như vậy, lão phu nhân nhíu mi, nàng cũng là người sống hơn nửa đời người, tự nhiên sẽ hiểu Nhan Nhiễm Tịch bất phàm, nhưng nàng càng hiểu được, hiện tại nói xin lỗi trước không chỉ mất mặt mũi hơn nữa cũng đã muốn chậm, cho nên hiện tại việc duy nhất có thể làm chính là hủy diệt.
Nghĩ đến đây, thanh âm trở nên âm lệ: "Còn thất thần làm cái gì, theo ta lên."
Bọn hạ nhân ngươi xem ta, ta xem ngươi, do do dự dự, cuối cùng vọt lên, ánh mắt Nhan Nhiễm Tịch nheo lại, khóe miệng câu ra một cái tươi cười nguy hiểm tay trái chậm rãi nâng lên...
"Làm cái gì vậy?"Một giọng nói nam nhân lãnh liệt vang lên.
Mọi người ngừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593649/chuong-80-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.