edit: quỳng quỳnh
beta: rinina
Hắc y thích khách càng ngày càng nhiều, mà cấm Vệ Quân một người cũng không đến, chúng thần loạn làm một đoàn, ai cũng không có chú ý tới Thượng Quan Bác Thành cười lạnh ở xa xa.
Nhan Nhiễm Tịch vẫn thành thật đứng ở trong lòng Dạ Thương Minh phân tích tình huống hiện tại, xem ra mục tiêu lần này bọn họ đối phó là Dạ Thương Minh, cho dù Hoàng Thượng Thượng Quan Thương Vân lại đây bọn họ vẫn ra sức ám sát Dạ Thương Minh.
Lúc này môi của Dạ Thương Minh đã trắng bệch, nhìn cánh tay đổ máu nàng thầm than lần này Thượng Quan Bác Thành đã ra không ít tâm huyết, nếu nàng không có nhìn lầm thì chủy thủ kia hẳn là có bôi cực phẩm 'Thị huyết' của dược lâu, thuốc này là nàng tự tay luyện thành , bây giờ cư nhiên có người dùng nó để đối phó với nàng , cái này gọi là gì đây chứ ?
"Minh."
"Minh."
Hai tiếng lo lắng của Thượng Quan Nghị Sở cùng Thượng Quan Thương Vân trong miệng khẩn trương hô lên.
Ánh sáng lạnh chợt lóe, Nhan Nhiễm Tịch nở nụ cười, thân mình dịch ra khỏi người Dạ Thương Minh rất nhanh, bên hông lấy một thanh thuỷ thủ nhỏ nắm trong tay, nàng nhẹ nhàng chặn lại mũi tên đang lao tới.
Tuy là hữu kinh vô hiểm nhưng chỉ cần là người có nội lực đều hiểu lực đạo của nó, có thể chế trụ nó thì Nhan Nhiễm Tịch chắc chắn vô cùng cường hãn.
Ngăn trở mũi tên phóng tới, hàm xúc không rõ nhìn về cây cung của Thượng Quan Bác Thành, xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593593/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.