Trình Vũ Tĩnh yên lặng nghe lời nói của Nhan Nhiễm Tịch lập tức phủ nhận nói: "Vương phi, Tĩnh nhi khi nào thì nói như vậy, ngươi cũng không nên oan uổng Tĩnh nhi."
Nhan Nhiễm Tịch vẻ mặt vô tội, trừng mắt nhìn: "Tĩnh sườn phi lời này nói là như thế nào, chẳng lẽ không phải nói bổn vương phi nói dối? Lúc ấy bổn vương phi trùng hợp đi qua trong lúc vô tình nghe thấy, vừa vặn ở phía trên nóc nhà thất vương gia, hiện tại thất vương gia vừa lúc ở đây, không bằng kêu thất vương gia làm chứng." Sau đó nhìn về phía Thượng Quan Nghị Sơ hỏi: "Thất vương gia, lúc trước ngươi có thấy Tĩnh sườn phi đứng ở phía trên nóc nhà ngươi, bổn vương phi nhưng là nghe được, ngươi hiện tại hãy làm chứng, việc này có liên quan tới danh dự của bổn vương phi?"
Nhan Nhiễm Tịch hạ quyết tâm này vì biết Thượng Quan Nghị Sơ không dám vạch trần nàng, dù sao vừa nãy Dạ Thương Minh mới uy hiếp hắn, hơn nữa cho dù hắn vạch trần nàng thì như thế nào, nàng cũng không sợ.
Tiếp thu ánh mắt cảnh cáo của Nhan Nhiễm Tịch, Thượng Quan Nghị Sơ cười khổ, xem ra không thể ngồi yên xem diễn, sớm biết vậy hắn đã rời đi, Trình Vũ Tĩnh rốt cuộc khi nào thì nói như vậy chứ, cười nói: "Bổn vương là nghe được, tuy rằng lúc ấy thanh âm có vẻ nhỏ, nhưng bổn vương nghe rất rõ ràng, bởi vì bổn vương có việc gấp tìm Minh vương, cho nên hay dùng khinh công đi vào, vô tình đi vào viện của Tĩnh sườn phi nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593588/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.