Trên lầu Dạ Thương Minh thản nhiên nhìn phía dưới, lạnh lùng nói: "Liên, ta hy vọng Thượng Quan Minh Nguyệt sẽ không xuất hiện ở thế giới này nữa."
Một câu lạnh như băng quyết định vận mệnh của một người, Trì Ngưng Liên thật sâu nhìn nữ tử trước mắt gật đầu: "Ta hiểu được."
Tống Tránh Thư nhìn bóng dáng Thượng Quan Minh Nguyệt trong mắt cũng hiện lên âm lãnh, quay đầu nhìn về phía Vân Tông lão giả, trong giọng nói mang theo một tia tức giận: "người Vân Tông cũng muốn ở chỗ của Tống mỗ nháo sự sao?"
Lão giả thật không ngờ Tống Tránh Thư cư nhiên đem đầu mâu chỉ lên hắn, không hờn giận nói: "Một cây làm chẳng nên non, Tống lão bản có hay không bất công?"
"Bất công, ngươi cho là mắt của Tống mỗ dùng để trang trí?" Tống Tránh Thư hừ lạnh nói.
"Tống lão bản muốn cùng Vân Tông đối địch?" Lão giả cũng là một bộ khí thế bức người.
Nếu không có chuyện của Nhan Nhiễm Tịch, lấy năng lực của Tống Tránh Thư đủ có thể đối phó, nhưng hiện tại Nhan Nhiễm Tịch là điểm mấu chốt, cười một tiếng: "Nga, còn không biết, nguyên lai Vân Tông cũng là ỷ thế hiếp người, đầu năm nay làm sinh ý chính là không dễ dàng, chính là đối địch thì sao, ngươi cho mỹ thực trai chúng ta chỉ là khách sạn? Ta Tống mỗ né một lần, nhưng không có nghĩa là trốn tránh nhiều lần, hôm nay ta nói cho ngươi biết Vân Tông cùng với Thượng Quan Minh Nguyệt không được bước vô mỹ thực trai."
"Tống lão bản, ngươi thật sự vì nữ nhân này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593581/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.