Nhan Nhiễm Tịch ngồi ở chính vị phía trên, nhìn bốn vị nữ tữ trước mặt sắc mặt tái nhợt, Nhan Nhiễm Tịch lộ ra một chút tươi cười xấu xa, nàng chính là cố ý, cố ý đem thi thể đặt ở bên ngoài, dám đánh chủ ý lên nàng, không cho ngươi một phen kinh hách thì không phải Nhan Nhiễm Tịch?
Nhan Nhiễm Tịch không nói gì, bưng trà trong tay, thản nhiên uống, bên cạnh Khinh Âm ôm Tiểu Hắc đứng ở một bên, Cổ Điệp còn lại là vẻ mặt cười xấu xa nhìn sắc mặt bốn người, Ngọc Lan không có ở đây, Khinh Âm sáng sớm đã sai nàng đi làm việc, các nàng cũng không muốn nuôi gian tế.
Kỳ thật các nàng đều giống với Nhan Nhiễm Tịch đó là có thù tất báo.
Đương nhiên các cũng có chỗ thiếu hụt, dù sao Nhan Nhiễm Tịch là duy nhất .
Thấy Nhan Nhiễm Tịch không nói gì, Thượng Quan Minh Nguyệt liền mở miệng, khinh thường hỏi: "Ngươi chính là Nhan Nhiễm Tịch tiếng xấu lan xa?"
Nhan Nhiễm Tịch nghe thấy câu hỏi không khách khí, chỉ cười cười, buông cái chén, ngẩng đầu nhìn hướng Thượng Quan Minh Nguyệt thản nhiên nói: "Truyền xa không thể nói rõ, so với danh tiếng của công chúa không đủ để nói."
"Ngươi..." Biết Nhan Nhiễm Tịch nói không phải lời hay gì, nhưng nàng không thể cùng thân phận công chúa đánh đồng.
Nhìn Thượng Quan Minh Nguyệt nói không ra lời, ba người khác đáy mắt xẹt qua một chút thâm ý.
"Ha ha, Tam tiểu thư vào cửa cũng không có hôn lễ gì, tỷ muội chúng ta biết tam tiểu thư đến cho nên muốn đến thăm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593576/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.