Sau khi được Âu Dương Thiển Thiển đồng ý, Mộ Đông Thần liền đến ở trong vườn sau của Túy Tiên lâu, canh giữ ở bên cạnh Thượng Quan Dao hầu như một tấc cũng không rời, Mộ Đông Thần được Âu Dương Thiển Thiển cho biết Thượng Quan Dao đã hôn mê trong quan tài băng suốt mười năm, nghĩ đến khoảng thời gian mười năm đó, trong lòng Mộ Đông Thần cực kỳ tự trách, nếu ông không rời đi thì mọi việc đã không biến thành thế này, Thượng Quan Dao sẽ không phải nằm trong quan tài băng những mười năm.
Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng như băng của Âu Dương Thiển Thiển, ông lại càng thêm tự trách. Mọi việc đều do ông gây ra, ông hiểu, nếu không phải vì Âu Dương Thiển Thiển hi vọng Thượng Quan Dao tỉnh lại thì chắc chắn là ông sẽ không có cơ hội được nhìn thấy Thượng Quan Dao một lần nữa, đã bỏ lỡ hai lần, chắc chắn ông không muốn bỏ lỡ lần thứ ba.
“Thiển Thiển, còn đang suy nghĩ đến việc của nhạc mẫu sao?”
Dưới cây mai, ngửi mùi hoa, ánh mắt Âu Dương Thiển Thiển không nhìn bầu trời đầy sao rộng lớn mà nhìn mãi tận nơi xa xôi nào đó.
“Ừm, Thương, huynh nói xem, liệu Mộ Đông Thần có thể thức tỉnh được mẫu thân không?”
Đã qua hai ngày, Thượng Quan Dao vẫn không hề có dấu hiệu thức tỉnh, càng chờ mong thì lại càng thất vọng, lo âu và dao động, nàng cảm nhận thấy rất rõ ràng.
Mọi người đều nói, tình yêu vượt qua tất cả mọi trở ngại, sẽ có kỳ tích xuất hiện, nàng có thể cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457482/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.