Trên đường Kinh thành vào ban đêm có vẻ yên tĩnh hơn ban ngày rất nhiều, hai người chậm rãi bước trên con đường yên tĩnh vắng vẻ, không khí mát mẻ, bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, sợ là sự yên tĩnh của màn đêm sắp bị phá vỡ.
Ngay sau đó, tin hai người rời đi lập tức đến tai Tần Cảnh Hạo.
Trong Ngự thư phòng, Tần Cảnh Hạo tràn đầy tức giận, cau mày.
Hai người lẳng lặng rời đi không nói một câu, đùa bỡn uy nghiêm cả một đời quân chủ của ông, sao Tần Cảnh Hạo có thể nhịn được cơn tức này chứ?
“Bệ hạ, có cần phái người đi truy tìm tung tích của bọn họ không?”
Một nam tử mặc áo đen đeo khăn che mặt màu đen, quỳ gối bên cạnh Tần Cảnh Hạo, cung kính hỏi.
“Sát Phá, hãy bình thân, ngươi có từng nghe được những tin đồn gì về công tử Ngọc Địch và Tôn chủ Ma môn không? Ngươi thấy hai người bọn họ thế nào?”
Sát Phá là thủ lĩnh ám vệ chuyên dụng của Hoàng thất Vương triều Nhật Diệu, ám vệ của Hoàng thất tương đương với một đội quân cường đại, nếu ở trên chiến trường, nhất định là bách chiến bách thắng, trong tình huống bình thường, Tần Cảnh Hạo sẽ tuyệt đối không vận dụng ám vệ.
“Công tử Ngọc Địch xuất hiện trên giang hồ từ ba năm trước, nghe đồn y thuật vô song, có thể biến xương trắng thành máu thịt, mỗi lần xuất hiện đều che mặt bằng khăn lụa hoặc đeo mặt nạ, chưa từng có ai nhìn thấy khuôn mặt thật. Ma môn từ trước đến nay không giống bất kỳ môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457467/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.