Đi theo sau Huyền Phong, Âu Dương Thiển Thiển luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Nam Cung Thương hôn mê không cho phép nàng nghĩ nhiều, đành phải đi theo Huyền Phong, cùng tiến vào Thiên Vũ các.
Cách một bức tường mà cảnh tượng hoàn toàn thay đổi, Sơ Tình nhìn cảnh tượng trước mắt mà phát hoảng.
Phủ Chiến Vương, thật đúng như là đầm rồng hang hổ.
“Lục Nhụy, muội đi bảo Chu quản gia thu xếp phòng cho những người khác.”
Trong Thiên Vũ các, toàn là cơ quan trận pháp, nếu như người không hiểu rõ thì còn chưa bước vào đã sớm mất mạng rồi. Nàng không rõ có phải tất cả những người đó đều là tai mắt do Âu Dương Hạo thu xếp hay không nhưng sự việc chắc chắn là sẽ không đơn giản.
“Vâng, tiểu thư.”
Lục Nhụy lập tức trả lời, trong lòng lại nặng trĩu.
Nàng thật sự không rõ, tiểu thư muốn giữ lại những người đó để làm gì, nếu là nàng thì sẽ nhổ cỏ tận gốc, vốn Thu Nguyệt và Hương Liên đã đủ lắm rồi, hiện giờ lại còn thêm hai ma ma, bốn tiểu nha hoàn nữa, sợ là những ngày sau này sẽ chẳng được thái bình.
Sau khi đi xuyên qua núi giả, Nam Cung Thương lập tức mở to mắt, đứng lên, đi đến bên cạnh Âu Dương Thiển Thiển, nắm tay Âu Dương Thiển Thiển, Sơ Tình đang đỡ Âu Dương Thiển Thiển liền phát hoảng.
‘Không phải bị hôn mê sao? Thì ra là giả. Chiến Vương này, thật đúng là không coi ai ra gì.’
“Thiển Thiển, thực xin lỗi, đã khiến nàng lo lắng.”
Nam Cung Thương cầm tay Âu Dương Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457451/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.