Trong tướng phủ tràn ngập không khí khác thường, cứ có cảm giác kỳ lạ hơn bình thường.
Âu Dương Thiển Thiển tắm nắng, lười biếng ngồi trên một chiếc ghế nằm trong vườn, chẳng cảm thấy như vậy là bị trừng phạt.
“Tiểu thư, Âu Dương Vũ Kiệt đã trở lại, vừa mới gặp Lí Ngọc Cầm, bây giờ đi gặp Âu Dương Hạo.”
Sơ Tình đi đến bên cạnh Âu Dương Thiển Thiển, nhỏ giọng nói.
“Ồ, có chuyện gì vậy?”
Đúng là Sơ Tình quen thuộc với những đấu đá trong nhà hơn Âu Dương Thiển Thiển nhiều, mới vào phủ chưa đến hai canh giờ mà đã nghe ngóng được tin tức của Tướng phủ rồi.
“Muội nghe người trong Yên Bích các nói hình như là vì hôn sự của Âu Dương Tuyết.”
“Thì ra là thế, lưu ý tin tức một chút.”
“Muội biết rồi, tiểu thư.”
Âu Dương Thiển Thiển mỉm cười.
‘Xem ra không chỉ Âu Dương Tuyết không vừa lòng với hôn sự cùng Chiến Vương, mà cả Lí Ngọc Cầm và Âu Dương Vũ Kiệt đều không vừa lòng, với danh hiệu mỹ nhân đệ nhất Kinh thành của Âu Dương Tuyết thì lẽ ra phải hướng tới những hôn sự có giá trị cao mới phải, ví dụ như Hoàng gia. Hiện giờ trong mắt mọi người, Chiến Vương đã là một phế nhân, tất nhiên là không xứng với Âu Dương Tuyết rồi.’
= = = = = = = = ta là dải phân cách bé nhỏ = = = = = = =
“Nhi tử xin thỉnh an phụ thân.”
Âu Dương Vũ Kiệt tiến vào thư phòng, cung kính nói.
“Vũ Kiệt, đã trở lại, ngồi đi.”
Sắc mặt Âu Dương Hạo lập tức mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457429/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.