Xuyên qua mấy con ngõ nhỏ, đi về phía bắc, ra khỏi cổng thành, tới một khu rừng rất lớn, Âu Dương Thiển Thiển muốn xem xem kẻ theo dõi mình là loại người nào.
“Ta đợi đã lâu, nếu các hạ đã theo kịp, sao còn không xuất hiện? Định đi theo đến khi nào?”
Tiếng Âu Dương Thiển Thiển không lớn, trong rừng vô cùng yên tĩnh, tiếng nói truyền rất xa.
“Nàng là Dao Nhi sao?”
Một nam tử trung niên khoảng tầm bốn mươi tuổi mặc bộ áo màu xanh da trời, ngũ quan tuấn tú, nếu Âu Dương Thiển Thiển không học y, và không biết nhìn cốt cách thì hoàn toàn không thể nhìn thấu tuổi của ông ta, dường như thời gian vô cùng thiên vị ông ta.
“Ta không phải, đây là lý do ông đi theo sao?”
‘Dao Nhi, chẳng lẽ là mẫu thân Thượng Quan Dao của mình, theo kiểm chứng, bên ngoài nói Thượng Quan Dao chỉ là nữ nhi trong một gia đình bình thường, nhưng trên thực tế, mình vẫn không điều tra được thân phận chân thật của Thượng Quan Dao, đây là một trong những nguyên nhân khiến mình phải trở về Kinh thành.’
“Đúng vậy, sao con có thể là Dao Nhi được chứ, nhìn tuổi của con, cùng lắm mới chỉ tầm mười sáu, Dao Nhi thì đã hai lần mười sáu rồi.”
Nam tử cười cười châm chọc, lần này sợ lại là giỏ trúc múc nước chẳng được gì, trên nét mặt hiện lên tia thương cảm.
“Nếu các hạ đã hiểu rõ, vì sao còn muốn đi theo ta?”
Không hiểu tại sao nàng lại có cảm giác quen thuộc một cách khó hiểu với người trước mắt, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457426/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.