Chu Hậu Chiếu gật gật đầu, tròng mắt cũng không chuyển, rồi trợn mắt bỗng nhiên cảm thấy thanh âm rất quen tai, quay đầu thấy khuôn mặt tươi cười ôn hòa của Tần Kham đang dí sát vào mình, Chu Hậu Chiếu ngây người một chút, tiếp theo nhảy lên cao như hai con gà chọi đang đánh nhau trong điện.
"Ngươi, . . . Ngươi ngươi! Ngươi lại muốn họa hại gà của ta." Chu Hậu Chiếu sợ tới mức thối lui vài bước, vừa hay lúc này một con gà màu sắc sặc sỡ nhảy lên cao, Chu Hậu Chiếu tay mắt lanh lẹ, tóm ngay lấy cổ con gà, cũng không chẳng buồn để ý nó bị mình bóp cho giãy dụa không thôi, Chu Hậu Chiếu vẻ mặt đề phòng nhìn Tần Kham: "Đừng tới gần gà của ta, ngươi đã giết liền hai Uy vũ đại tướng quân của ta rồi."
Tần Kham vô tội nói: "Thần hiện tại có làm gì đâu."
"Chờ ngươi làm ra gì đó thì không còn kịp rồi, con gà này là Cốc Đại Dụng vất vả lắm mới tìm được cho trẫm."
"Bệ hạ. . ."
"Trẫm xem như minh bạch rồi, bát tự của ngươi cứng, trong mệnh khắc gà, gà gì tới gần ngươi ba thước đều sẽ chết oan chết uổng, con gà này không thể bị ngươi hại nữa."
"Bệ hạ. . ."
"Đại Dngj, mau đưa gà vào phụng dưỡng trong lồng sắt ở hậu cung, đừng để nó gặp phải độc thủ của Tần Kham."
Tần Kham thở dài nói: "Bệ hạ. . . Không cần lao lực, trong tay trong tay ngươi đã tắt thở rồi."
Chu Hậu Chiếu kinh hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052239/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.