Sinh ý dần dần tốt lên, khối đá treo trong lòng Tần Kham cuối cùng cũng được bỏ xuống.
Tần Kham minh bạch cửa hàng này nếu không có bối cảnh quan phương như Cẩm Y vệ, nếu muốn sinh tồn ở kinh sư rồng rắn hỗn tạp này thì khó như lên trời.
Từ sau khi Tần Thiên hộ mở cửa hàng, phố bắc ở gần cửa hàng trở thành trọng điểm tuần tra của bọn Đinh Thuận, đám lưu manh thường lăn lộ ở quán trà tửu lâu đã sớm được thông báo, nếu dám quấy nhiễu cửa hàng của Tần Thiên hộ, dám ở trong cửa hàng giở trò, hoan nghênh quang lâm chiếu ngục của Cẩm Y vệ, nhấm nháp thử các loại khổ hình trong chiếu ngục, có mạng vào nhưng tuyệt đối không dám đảm báo còn mạng mà ra.
Vui tươi hớn hở thể hội khoái cảm hạnh phúc đếm tiền tới rã cả tay, không biết vì sao, ấn tượng của Tần Kham đối với hơn mười đại hán trong cửa hàng càng lúc càng sâu.
Đinh Thuận nói là từ trong lưu dân doanh ở ngoại ô kinh sư chọn về, đảm bảo ai cũng trung tâm đáng tin cậy, chỉ cần cho họ cơm ăn thì cái gì cũng chịu làm.
Lưu dân là hiện tượng không thể trừ tận gốc của người thống trị các đời, môn phiệt thân hào thôn tính đất đai, thiên tai hạn hán hoành hành, quan phủ sưu cao thuế nặng, nông dân mất đi đất đai bị ép phải xa xứ tìm kiếm đường sống, trên đường đi kết bạn với nhau, mấy người biến thành mấy chục, mấy trăm, vì thế liền hình thành dòng lưu dân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052124/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.