Tần Kham tin vào thực lực hại người của Lưu Cẩn, vẫn luôn rất tin, Lưu công công chỉ thiếu cơ hội mà thôi, cơ hội rất nhanh sẽ đến, cơ hội có đôi khi chính là như vậy, bất kể ngươi có ước ao hay không, nếu đập vào đầu ngươi thì sẽ đập, chưa bao giờ quản ngươi đã chuẩn bị tâm lý hay chưa.
Lưu công công sau mười năm làm trâu ngựa cho Chu Hậu Chiếu, ở thời kì triều Hoằng Trị căn bản là thái giám ti tiện có cũng được mà không có cũng không sao, bất kỳ ai mở miệng nói giết hắn là giết, hắn chưa từng nghĩ tới tương lai có một ngày mình có thể độc lãm triều chính, trở thành "Lập hoàng đế" thống trị vận mệnh giang sơn Đại Minh này?
Tần Kham ký thác hy vọng trên người Lưu Cẩn vẫn là rất đáng tin cậy, hắn biết thủ đoạn gây hại cho quan văn trong tương lai của Lưu Cẩn hung ác tàn bạo cỡ nào, nếu Lưu công công cần, Tần Kham phi thường nguyện ý ở bên cạnh đưa dao nhỏ, điều kiện tiên quyết là Lưu công công đừng có chọc vào hắn.
Bạn giá đông cung là một chuyện rất mệt, Tần Kham cùng vị Thái tử bảo bối này đi tới đi lui toàn bộ kinh sư, thật sự rất vất vả.
Nhìn ra được Chu Hậu Chiếu không thích hoàng cung, hắn thích mặc thường phục đi dạo khắp nơi kinh sư, Lưu Cẩn Cốc Đại Dụng bọn họ nhắm mắt theo đuôi, Tần Kham đành phải ra lệnh cho các võ sĩ phụ trách thủ vệ đông cung mặc thường phục vô thanh vô tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052102/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.