Lúc Hán Vệ đánh nhau đang hăng, không ai ngờ rằng Mã Văn Thăng lại chạy đến can ngăn, kỳ thật nên nghĩ là, dù sao một đám người xa lạ không lý do chạy đến nhà mình kéo bè kéo lũ đánh nhau kéo bè kéo lũ đánh nhau, chẳng ai cao hứng được cả. Phản ứng của Mã thượng thư rất bình thường, đáng tiếc thân thủ lại không đủ mạnh mẽ.
Không thể không phê bình một chút Mã đại nhân không thức thời vụ, sống tới hơn bảy mươi tuổi ít nhất cũng nên biết đạo lý nhân sinh xu cát tị hung chứ, ôm lò ấp ở sân nhà phơi nắng thì được, người trẻ tuổi kéo bè kéo lũ đánh nhau ai lại đi mạo hiểm chặn ngang, rõ ràng có chút không biết tự lượng sức mình, nếu đem so sánh thì Hộ bộ thượng thư Nam Kinh Tần Hoành làm rất không tồi, các quan văn ở đại đường Hộ bộ đánh nhau, lão chạy trốn nhanh nhất, tránh xa nhất chính là Tần thượng thư, ở điểm này, Mã thượng thư thực sự nên khiêm tốn học tập Tần thượng thư một chút.
Tiền đường Mã phủ ác chiến đang hăng, chẳng ai đi chủ ý nằm dưới chân bọn họ là một vị trọng thần đương triều, mọi người đánh ra cho bõ tức, hơn nữa đánh ra không hề có áp lực.
Hán Vệ mấy năm nay tích lũy rất nhiều mâu thuẫn, đánh nhau lớn nhỏ thường xuyên phát sinh, bình thường một lời không hợp liền động thủ, khi động thủ mọi người nhiệt huyết mênh mông, tất nhiên không quá chú ý tới chi tiết như chọn lựa địa điểm chiến đấu, gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052084/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.