Một nữ tử che mặt đứng ở trước mặt hắn, không nói hai lời, bay lên một cước đá cho hắn lăn mấy vòng, sau đó thì chậm rãi từng bước từng bước tiến về phía hắn.
Thọ Ninh Hầu mặt cắm dưới đất, vai không ngừng run run, khi ngẩng đầu lên thì mặt đẫm nước mắt, hắn đã khóc thực sự.
"Trận đòn thứ ba, đây là trận đòn thứ ba rồi... Ta rốt cuộc bị bao nhiêu người ghét vậy?"
Đỗ Yên xuất thân quan lại, nàng ta biết rõ Thọ Ninh Hầu là thân phận gì, cũng biết rõ giết Thọ Ninh Hầu thì là tội danh như thế nào.
Nhưng nàng ta chẳng bận tâm nhiều như vậy, lúc này trong đầu toàn là ý nghĩ báo thù, tướng công nếu không cứu được, nàng ta sẽ cùng tướng công tới Hoàng Tuyền, về phần tội danh...
Tội danh đối với một người chết mà nói thì trọng yếu hay không?
Hơn mười gia phó của phủ Thọ Ninh Hầu đã nằm trên đất, Đỗ Yên xuất thủ không chút lưu tình, các gia phó không phải gãy tay thì cũng là gãy chân, toàn bộ bị phế.
Thọ Ninh Hầu nằm trên đất, muốn chạy cũng không chạy được, trong hai ngày gặp phải nhiều bất hạnh như vậy, Thọ Ninh Hầu cũng sắp sụp đổ rồi, hắn cảm thấy mình là Hầu gia bi thương nhất trên đời, hôm qua bị tên Cẩm Y vệ Thiên hộ họ Tần đánh, hôm nay trong điện Văn Hoa bị Lý Mộng Dương đánh, những cái đó thì thôi không tính, hắn biết mình đã làm gì, biết vì sao bị đánh, nhưng lúc này...
Thọ Ninh Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052075/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.