Tần Kham bi ai phát hiện, mình giống như lại làm sai một chuyện rồi.
Cái này gọi là "Sống tới già, học tới già". Cuộc đời của người ta chínhlà một quá trình không ngừng phạm sai lầm, không ngừng học tập.
Lúc này Tần Kham học được một đạo lý là, khi một người ăn mặc nho nhãphong lưu, giống như công tử trọc thế, bộ dạng phong tao "Mãn lâu HồngTụ chiêu" vào kỹ viện chơi, bên cạnh tốt nhất đừng dẫn theo tùy tùng,nếu nhất định phải dẫn, ít nhất cũng nên dẫn mấy tên biết mấy phần phong nhã, làm việc đừng có thô lỗ, loại như Đinh Thuận thì tốt nhất tránhđược bao xa thì tránh bấy nhiêu xa.
Từ hành động của Đinh Thuận, Tần Kham cũng dần dần nhìn rõ, bởi vì hoàng đế Hoằng Trị cố ý áp chế quyền lực của Hán Vệ, Cẩm Y vệ ở trước mặtquan viên có lẽ có thể giữ lễ phép, nhưng ở dân gian, trình độ ươngngạnh của bọn họ chẳng khác gì thời kì toàn thịnh, dân chúng nhìn Hán Vệ như thấy hổ lang tóm lại cũng là có đạo lý.
Đinh Thuận cửa Tần Thúy quán, hơn nữa lớn tiếng nói sau khi chơi xong sẽ trả tiền, tất cả những khách nhân trong đại sảnh nội môn đều ngây dại,tiếp theo sắc mặt của mọi người dần dần biến hóa, vô luận là tài tử tớitầm hoa vấn liễu, công tử quan lại người đầy quý khí, hay là phú thươngthắt lưng dắt bạc triệu, sắc mặt của mọi người đều trở nên rất khó coi,giống như lúc mọi người đều đang đánh đàn thưởng hạc, cố gắng khiếncho bản thân làm chuyện tự nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052037/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.