Kinh sư, nha môn Bắc trấn phủ ti.
Mưu Bân ngồi dưới tranh mãnh hổ, lạnh lùng nhìn một phần mật phát ra từtừ Nam Kinh, sau một lúc lâu vẫn không nói gì, tiếp theo chậm rãi nhắmmắt lại, giống như đang suy nghĩ.
Cẩm Y vệ đô thiêm sự Triệu Năng thở dài: "Tần Kham này, đúng là khôngthể để người ta bớt lo, vừa lên làm Thiên hộ không đến một canh giờ,liền đánh con nuôi của Vương Nhạc, rõ ràng là thư sinh văn nhược, saolại cứ giống như sao chổi thế nhỉ?"
Kính cẩn chắp tay với Mưu Bân, Triệu Năng nói: "Mưu soái, việc này phảitruy cứu, nếu không chúng ta và đám chó thiến Đông Hán lại phải đánh một trận vớ vẩn, Mưu soái bảo hắn tranh khẩu khí cho ngài, kết quả vừa dứtlời, hắn trong nháy mắt đã gây họa cho ngài, Tần Kham này không nêntrọng dụng."
Mưu Bân lắc đầu: "Hán Vệ oán hận chất chứa đã lâu, chỉ chẳng qua là đánh một trận mà đi truy cứu trách nhiệm của Thiên hộ tân nhiệm, đám nhãicon phía dưới sau này ở trước mặt Đông Hán chẳng phải càng nhát gan hơnư? Vả lại Tần Kham là công thần của Cẩm Y vệ,Nam Bắc trấn phủ ti đều cókhông ít người biết tên của hắn, ta nếu bởi chuyện này mà truy cứu, sẽlàm lạnh lòng thuộc hạ, truy cứu thì không ổn, phát văn thư trách cứnghiêm khắc thì được, về phần bên Đông Hán."
Mưu Bân cười lạnh nói: "Chỉ là đánh một thằng con nuôi không có trứng mà thôi, lại có đánh chết hắn đâu, Vương Nhạc có gì mà bất mãn, bảo hắntới Bắc trấn phủ ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052028/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.