Thiên hộ Lôi Hồng không thểkhông có vài phần kính trọng đối với Tần Kham, hắn dần dần phát giác vịbách hộ thủ hạ này là phúc tinh của hắn, nếu sau khi tiệp báo đưa đếnkinh sư, kinh sư mưu Chỉ huy sứ đại nhân luận công ban thưởng, hắn nhấtđịnh phải đề cử Tần Kham tiếp nhận chức vụ Thiên hộ của hắn, mà hắn, tất nhiên sẽ lên cao hơn, ít nhất cũng nên làm thiêm sự Nam trấn phủ ti gìđó, bởi vì trên tiệp báo, Tần Kham chính là dưới sự lãnh đạo anh minhcủa Lôi Hồng hắn, đánh thắng trận chiến gian khổ thảm thiết đó.
Vì thế sau khi trở lại Nam Kinh, Lôi Thiên hộ có chút thân thiết với Tần bách hộ, ba ngày hai lượt gọi Tần Kham đi ăn cơm uống rượu, trong ngônngữ không nói quan hệ trên dưới, trực tiếp xưng huynh gọi đệ, lời nóiđầy ẩn ý, đơn giản là muốn kéo Tần Kham vào trận doanh của hắn, sau nàyđối đãi như tâm phúc.
Tần Kham cảm thấy có chút buồn cười, quân nhân đúng là quân nhân, phương thức lôi kéo của họ từ trong ra ngoài đều lộ rõ một cỗ ngây thơ chấtphác, rất ngay thẳng, cũng như dỗ trẻ con"Ngươi theo ta thì ta sẽ chongươi nhiều đồ ăn ngon."
So sánh với sự nham hiểm của quan văn, Tần Kham cảm thấy Lôi Hồng đángyêu hơn, tâm cơ nho nhỏ trong bụng liếc một cái là có thể nhìn thấu,giao tiếp với người như vậy không phiền phức, ngươi chỉ cần biết rằngbiết hắn nghĩ gì, mình phải trả giá thế nào là đủ.
Cành oliu Lôi Hồng vươn ra Tần Kham không chút lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052018/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.