Cố nhân gặp lại, hết sức... Đỏ mắt?
Khói thuốc súng của cuộc hỗn chiến qua đi, Tần Kham chớp mắt vài cái với Từ Bằng Cử, Từ Bằng Cử không cam lòng rên hừ, hắn rất ghét bị tính kế,hơn nữa bị cùng một người tính kế liên tục.
"Pizza..." Tần Kham ghé vào tai Từ Bằng Cử nói khẽ, cả người Từ Bằng Cử chấn động, phẫn nộ dẫn theo đám gia phó ác nô rút lui.
Trận chiến này, Cẩm Y vệ và phủ Ngụy quốc công xung đột, lưỡng bại câu thương, chẳng ai chiếm được đại tiện nghi.
Khói bụi tan hết, Đồ Tổng kỳ anh dũng giết địch nằm hấp hối trên mặt đất, chờ lang trung tới cứu giúp.
Đồ Tổng kỳ được nâng lên cáng, Tần Kham cúi người thâm tình đầy cõi lòng nói: "Đồ Tổng kỳ đánh trận đi trước làm gương, đúng là chân dũng sĩ, về nhà dưỡng thương cho tốt đi, dưỡng một năm nửa năm không quan trọng,sức khỏe là tiền vốn để đánh nhau, vạn rất lớn ý, chuyện của Bách hộ sởchớ có lo lắng, các huynh đệ sẽ nhớ ngươi."
Đồ Tổng kỳ đã Lâm vào hôn mê được các huynh đệ nâng đi.
Thuận tay chỉ chỉ một tiểu kỳ dưới tay Đồ Tổng kỳ: "Ngươi, tên là gì?"
Tiểu kỳ ngẩn ngơ, nói: "Tiêu hạ Lý Nhị."
"Tốt, Lý Nhị, ta bổ nhiệm ngươi làm đại Tổng kỳ. Trong lúc Đồ Tổng kỳ dưỡng thương, ngươi phụ trách thay mặt chức vị của hắn."
Lý Nhị mở to hai mắt ngây ra hồi lâu, tiếp theo thì vui mừng quá đỗi,bùm một tiếng quỳ xuống: "Tiêu hạ nguyện quên mình phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052011/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.