Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ quay trở về nhà, mệt mỏi ngã xuống sofa ở phòng khách.
"Thời gian này anh chỉ có thể ở nhà thôi, em cũng sẽ giảm bớt lịch trình lại để ở cạnh anh." Lưu Quân Hạo nói, tay đang soạn tin nhắn nhờ Đinh Hoài Du giúp cậu nghĩ cách cắt giảm lịch trình.
"Không được. Em điên à?" Nghiêm Tư Nhuệ lúc này bật dậy, ánh mắt 3 phần cảm động 7 phần cảm lạnh nhìn Lưu Quân Hạo chằm chằm.
"Sao lại không được? Để anh ở một mình em không an tâm, lỡ mà bị fan tư sinh hoặc anti tìm đến thì một mình anh không thể đối phó được."
Nghiêm Tư Nhuệ nhìn thái độ nhỡn nhơ của Lưu Quân Hạo mà tức muốn bóc khói, anh đứng dậy lấy thế muốn kéo cậu ngồi đối mặt trực tiếp với mình để nói chuyện. Không ngờ dùng lực có hơi mạnh, kéo người dậy được nhưng bản thân lại ngã xuống phía sau, thế là kéo cả hai ngã xuống cùng một lúc luôn. Sự việc xảy ra qua nhanh, cả hai mất vài giây để bình tĩnh lại.
Lưu Quân Hạo chống tay nhìn người nằm dưới thân mình, cậu lo lắng hỏi. "Tư Nhuệ ca, anh làm gì vậy? Anh có sao không?"
"Không sao, xin lỗi em. Anh không kiểm soát được, em có sao không?" Nghiêm Tư Nhuệ áy náy trả lời.
Lưu Quân Hạo lắc đầu.
Cạch~
Cánh cửa mở ra, Tống Tư Lâm tay kéo theo vali nặng nhọc đi vào, vô tình thấy cạnh tượng gây hiểu lầm trước mắt.
Lưu Quân Hạo đang ở phía trên, Nghiêm Tư Nhuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-yeu/2920117/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.