Trương Thiệu Viễn sau thời gian học tập và ghi hình cho công việc, thì cuối cùng cũng đã được trở về nghĩ ngơi.
Đứng trước cổng nhà WOW, Trương Thiệu Viễn không khỏi xúc động, tự bản thân tưởng tượng ra viễn cảnh: chỉ cần bước vào bên trong là có thể nhìn thấy những đứa em trai yêu của anh, Tư Lâm sẽ hét lên thật lớn bằng âm thanh có vút, Phong Phong sẽ líu ríu bên cạnh để kể đủ thứ chuyện, tiểu Nghiêm sẽ biểu diễn một chiêu thức mới mà em ấy học được, còn Hạo nhi chắc là sẽ kéo anh ra mà thi vật tay,.... Trương Thiệu Viễn càng nghĩ, nét cười trên mặt càng rõ hơn.
Mở cửa bước vào.
"Anh về nhà rồi đây."
Trương Thiệu Viễn nói lớn.
1 giây...
2 giây...
3 giây...
4 giây trôi qua
Trương Thiệu Viễn:????!!!!!
"Kỳ quái, sao không có ai chạy ra chào đón mình vậy? Chẳng lẽ còn chưa thức?"
Trương Thiệu Viễn cảm thấy không khí ngôi nhà trở nên khác thường, nhưng vẫn không nghĩ nhiều mà xách hành lí đi vào nhà.
Đẩy hành lí sang một góc.
Anh đi đến sofa mệt mỏi ngã lưng xuống.
"Tư Lâm, Thụy Phong mau dậy đi."
Vẫn không có chút động tĩnh nào.
Trương Thiệu Viễn thắc mắc bật dậy, muốn đi kiểm tra xem rốt cuộc mấy đứa nhóc này đang làm gì mà không trả lời.
Anh đứng dậy, đi đến cầu thang.
"Gâu... gâu..."
Vừa bước lên bậc thang thứ nhất thì Trương Thiệu Viễn bị thu hút bởi tiếng chó sủa, anh nghiêng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-yeu/2920093/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.