Nghiêm Tư Nhuệ nghe rõ từng câu chữ, anh ngơ người luôn rồi. Hai tay anh siết chặt drap giường, cảm giác là bản thân đang trải qua một giấc mơ kì lạ chứ không thể nào là sự thật được.
Lưu Quân Hạo nói là em ấy thích Nghiêm Tư Nhuệ? Mà người tên Nghiêm Tư Nhuệ đó chính là bản thân mình mà?
"Diệu... Văn em có phải phát sốt rồi không? Sao em lại có thể thích anh được chứ?" Nghiêm Tư Nhuệ lắp bắp hỏi lại, anh vẫn chưa tiêu hoá nổi thông tin vừa tiếp nhận.
"Anh nhìn em giống như sốt không?"
"Không."Nghiêm Tư Nhuệ lắc đầu.
Anh xoay người lại, thật lòng muốn chạy trốn.
Nếu như Lưu Quân Hạo không sốt, thì những lời nói kia hoàn toàn là thật. Quan hệ đột nhiên thay đổi, cậu nhất thời thích ứng không kịp.
Gấu nhỏ muốn chạy, nhưng Sói thì làm sao tha cho con mồi vừa nhắm trúng được chứ?
Lưu Quân Hạo giữ chặt tay của người phía dưới lại, hạ thấp người xuống, thân thể áp xuống lưng của Nghiêm Tư Nhuệ.
Cậu ghé sát vào tai anh.
"Anh muốn em giải thích, em giải thích xong anh lại muốn chạy trốn? Tư Nhuệ ca~ anh nghĩ em sẽ cho anh đi dễ vậy sao?" Lưu Quân Hạo càng nói, miệng càng kề sát vành tai của Nghiêm Tư Nhuệ mà thổi khí nhẹ.
Luồng hơi ấm không ngừng tấn công, khiến cho cả người của Nghiêm Tư Nhuệ căng thẳng.
"Không chạy, anh chỉ muốn ngồi nghiêm chỉnh lại để cả hai cùng nói chuyện thôi."
"Vậy sao? Vậy là do em hiểu sai rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-yeu/2919879/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.