Quay trở lại hiện tại, Nghiêm Tư Nhuệ sau khi nghe Lưu Quân Hạo kể lại chuyện gặp chị gái thì anh có chút âu lo cho mọi việc sau này. Khi xưa, khi anh bước chân theo con đường nghệ sĩ đã bị ba phản đối kịch liệt vô cùng. Cần rất nhiều thời gian ba mới chấp nhận cho anh cơ hội để đi theo đam mê, cũng cần rất nhiều nổ lực để đi đến ngày hôm nay chứng minh cho ba thấy mọi việc làm của anh đều đang rất đúng đắn. Nếu bây giờ mối quan hệ của anh và Lưu Quân Hạo thật sự bị phát hiện, không cần phải suy nghĩ nhiều nữa. Ba chắc chắn trực tiếp đem anh đi, cắt đứt tất cả mọi thứ hiện tại của anh trong thời gian ngắn. Cơ hội để đấu tranh bằng không, có thể vấn đề thật sự lớn hơn so với tưởng tượng,...
"Tư Nhuệ..." Lưu Quân Hạo gọi lớn.
Dòng suy nghĩ miên man bị cắt đứt, Nghiêm Tư Nhuệ quay lại nhìn Lưu Quân Hạo.
"Anh suy nghĩ gì mà bần thần vậy?"
"Không có gì,..." Nghiêm Tư Nhuệ mỉm cười trả lời, né tránh ánh mắt của Lưu Quân Hạo "Cũng muộn rồi, chúng ta về thôi."
Vừa định chạy trốn để khỏi trả lời thì bị giữ lại.
"Anh sợ à?" Lưu Quân Hạo hỏi.
Một câu hỏi tuy ngắn nhưng vẫn đủ để hiểu.
"Uhm..." Nghiêm Tư Nhuệ đáp lại, suy nghĩ một lúc lại thêm vào "Sợ sẽ còn đáng sợ hơn cả cách ba ngăn cản anh bước vào giới giải trí, sợ không chỉ là 'ngăn cản' mà trực tiếp 'cấm' luôn."
"Không sao, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-yeu/2919869/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.