"Tư Nhuệ, Quân Hạo... hai người???"
Nghiêm Tư Nhuệ và Lưu Quân Hạo đồng thời quay sang, nhanh chóng đứng xa nhau.
"Viễn ca/Thiệu Viễn." Cả hai đồng thanh.
"Hai người... là tình huống gì? Sao mà Quân Hạo cũng ở đây? Hai người... lẽ nào là quay lại rồi?"
"Phải, bọn em quay lại hôm qua."
Lưu Quân Hạo vui vẻ nói, Nghiêm Tư Nhuệ ở cạnh lại lắc đầu điên cuồng.
"Không, anh đừng nghe Quân Hạo nói bậy."
Trương Thiệu Viễn:!!!!!???? anh đang rất sốc, làm phiền cả hai cho một ý kiến thống nhất.
...****************...
Tại phòng ăn riêng của nhà hàng.
Trương Thiệu Viễn sau khi nghe Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ kể lại toàn bộ sự việc, bắt đầu rơi vào trạng thái im lặng một vài phút.
"Vậy nên... hai đứa bây giờ là quan hệ gì?"
"Sáng công việc... tối cong thụ." Lưu Quân Hạo trả lời gấp gáp, nên nói nhầm "... ý em là tối công vụ đó anh 🥹🥹🥹🥹🥹"
Nghiêm Tư Nhuệ đạp chân Lưu Quân Hạo cảnh cáo, nghiến răng nói nhỏ: "Không biết nói chuyện thì đừng nói, không có mượn tài lanh."
Trương Thiệu Viễn nhìn cả hai.
"Bỏ đi, chúng ta ăn trước đi. Chuyện hai đứa hợp tác coi như anh hiểu, anh cũng không xen quá nhiều vào vấn đề này. Nhưng mà... thời gian tới anh cũng chưa có việc làm, anh có thể thường xuyên đến thăm ban của hai đứa đó."
"Khụ.. khụ~" Nghiêm Tư Nhuệ bị doạ sặc "Viễn ca, anh đến thường xuyên làm gì?"
"Đương nhiên xem em diễn."
"Có nhiều cảnh quay khá nhạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-yeu/2919782/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.