Mọi người đều biết bộ phim “Trời thiêu Xích Bích” này muốn tham gia giải Kim Cung. 
Ngay từ đầu, phim này cũng quay vì giải thưởng. Đỗ Mạn Hoài và Dung Quân Tiện đương nhiên cũng nhất định phải lấy được giải thưởng này, điều này cũng mới dẫn đến chuyện họ tranh “Nhân vật nam chính” lúc trước. 
Bởi vì, chỉ có “Nhân vật nam chính” mới có thể đề cử “Nam chính xuất sắc nhất” —— tục xưng là “Ảnh đế”. 
Dung Quân Tiện rất muốn lấy được giải Kim Cung. 
Đỗ Mạn Hoài sẽ chỉ muốn nhiều hơn cậu. 
Bởi vì, Đỗ Mạn Hoài vốn chính là một người có mục đích rất mạnh, rất cần danh lợi. 
Không giống với Dung Quân Tiện tự do thoải mái, Đỗ Mạn Hoài ở giới văn nghệ vừa nở mày nở mặt, cũng là đau khổ, khiến cho hắn cho dù nhận hết khổ sở cũng chạy không thoát, đó là sự cám dỗ của danh lợi. 
Đối với Đỗ Mạn Hoài mà nói, mục đích của giai đoạn hiện tại đó là giành được giải Kim Cung. 
“Thật ra, một giải thưởng cũng không thể chứng minh điều gì…” Trợ lý nói với Đỗ Mạn Hoài, “Dù sao, anh cũng đã từng lấy được giải thưởng. Nghệ sĩ vừa có giải thưởng, vừa có tiếng tăm, lại có giá trị thương mại như anh thật sự rất khan hiếm. Anh tuyệt đốt không thiếu một giải thưởng này, đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân.” 
“Tôi không thiếu một giải thưởng này à?” Đỗ Mạn Hoài phun một vòng khói, “Đợi khi tôi tới ảnh đến Grand Slam(1),cậu lại nói câu này cho tôi cũng không muộn.” 
(1) Grand Slam: trong môn quần vợt, giành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-pr/1300653/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.